Lục Tuyết Kỳ vốn là tiểu thư của Lục gia tuy nhiên vì cái chết của tía thành viên mà cô đã quyết âm theo học ngành cảnh sát. Tất cả các gì còn sót lại trong ký ức của cô ý về loại năm kinh hoàng đấy là một hình xăm đầu lâu. Đó là biểu trưng cho những người thuộc Vương Bang – Một bang phái hùng dạn dĩ trong giới hắc đạo.
Trình làng truyện hiền thê của Boss là cảnh sát
Tác giả: Ice
Thể loại: Ngôn tình quân nhân
Trích đoạn truyện phi tần của boss khủng là công an
Một tí hon gái ngồi thu tổ ấm trong cái đậy tay ôm ấp gấu bông nước mắt sẽ nhòe đi cơ mà chưa nhảy ra tiếng, hình xăm của bệnh nhân chàng hổ báo như ghi sâu vào trí nhớ của đứa trẻ 12 tuổi.
“Không còn ai nữa, rút thôi”.
đợi đám bạn mặc đồ black đi tắt thở, bạn nữ đấy chui bật dậy khỏi loại bao phủ, bước đến mặt xác tổ ấm bố công an nằm bên trên vũng máu, đôi mắt phệ tròn quan sát vào dung tích trung.
” ngóng đi, chúng tôi sẽ bắt nhiều mọi người ra pháp luật”
10 năm sau, city S – Trung Quốc…
“Tuyết Kỳ sếp kêu em viết báo cáo giải trình về vụ lộn xộn bữa qua ở nhà hàng kìa”
“Vâng ạ”
Lục Tuyết Kỳ mau chóng viết báo cáo rồi nộp mang đến Trương Hạo – ông sếp của cô ý.
“Vương bang người có quyền lực cao trẻ gắng sao? 27 Tuổi? Hừm.. Anh ta 17 tuổi đã làm số đông chuyện tàn tệ nạm rồi, Vương Thiên, chúng tôi đã bắt anh Chịu đựng tội..”
>> Coi thêm thể loại Truyện ngôn tình tổng tài
Lục Tuyết Kỳ vừa xem đánh tiếng của Vương Thiên vừa nghiến răng.
Lục Tuyết Kỳ đóng laptop lại đi rời khỏi biệt thự Lục gia để bách bộ. Vừa đi vừa suy nghĩ về chuyện 10 năm trước, Vương Thiên là các bạn của Hắc đạo, dù ba của cô là công an đi nữa thì khi ấy ông cũng không tất cả điều tra về vụ gì liên hệ cho Vương bang cả. Chả lẽ là thuê người diệt khẩu gì đó? Mà lại thật hoang đường, Vương bang không phải là một bang phái nhỏ dại, đâu rảnh rang để đâm thuê chém mướn.
Lục Tuyết Kỳ khựng chân lại nhanh chóng đặt chân đến nơi bắt đầu cây bên con đường, tại cô mãi lưu ý đến mà lại quẹo vô con đường vắng này, và giờ ở đây đã xảy ra một cuộc mua sắm gì đó, Hình như là vũ khí lậu.
Lục Tuyết Kỳ sờ vào túi quần, khinh ghét, cô không đem theo súng. Tiếng chuông điện thoại vang lên, là bà bầu cô Hotline, cô định tắt máy tuy thế thôi chưa kịp rồi. Hai tên chàng mặt mày bặm trợn sẽ thua cuộc lưng cô từ lúc nào.
“Buông ra coi có tác dụng cái gì vậy?”
Lục Tuyết Kỳ vùng vằng tuy nhiên chưa thoát ra khỏi.
“À thì ra là tiểu thư của Lục da..”
Lục Tuyết Kỳ chú ý bạn vừa nói thân phận của cô ý, chết tiệt, đó chính là tên đợt trước quấy rối trong ăn uống Nhật bị cô dẫn giải về đồn. Giờ đây thì tiêu rồi, cô chưa bao gồm súng, võ thuật á? Thật ra là cô không nạp năng lượng cơm trắng yêu cầu chưa bao gồm sức đâu TT
Lục Tuyết Kỳ đã xem xét các bạn vẫn cần làm gi, có khả năng sẽ bị đám buôn lậu này xử ra sao thì… Ngoài ra hai mặt vẫn hành động và cô đang độc lập đứng làm khán giả ==’
Thừa cách cô lấy điện thoại ra call về đồn, lần này cô đã mang đến đám này vào bóc tách lịch hết, haha, mà lại gia đình tính chưa bằng trời tính, cô vừa bấm số thì trước mắt sẽ toàn black color.. Cô bị chụp thuốc mê..
Lục Tuyết Kỳ ngồi dậy ngáp dài, lấy tay dụi dụi mắt. Vương Thiên khoanh tay chú ý cô nhíu mày, cô có thật sự là tiểu thư của Lục da không? Không ý tư gì cả. Một nàng công an ư? Ừm thì nghe oai phong lắm, bị chụp thuốc mê, khi tuấn kiệt của thuốc hết rồi cũng ngủ luôn chưa tỉnh -.-
“Ngủ ngon không?”
“Ngon”
Lục Tuyết Kỳ chỉ dẫn theo bức xạ, chưa hay rằng người trong gia đình đã ở trong hang cọp, cô nghiêng đầu quan sát các bạn cánh mày râu chống chọi với.. Khuôn mặt này quen quen à nha!!!
Lục Tuyết Kỳ nghi hoặc hỏi: “Anh là Vương Thiên?”
* gật đầu *
“Anh đã bị bắt về tội buôn lậu, mau theo tôi về đồn”
Vương Thiên nheo mắt nhìn cô
“Chứng cứ đâu?”
chứng cứ á? Thật ra…thì chưa gồm ==~
Lục Tuyết Kỳ đứng quan sát Vương Thiên không chớp mắt, từ từ tiến lại gần anh, hít sâu rồi nói: “Tôi ngửi thấy bên trên mình anh… Giữ mùi nặng vũ khí”
Vương Thiên bật mỉm cười, mùi vũ khí? Lần đầu nghe à nha!
“Cô đi cửa sau bỏ vào được ngành này sao?”
Lục Tuyết Kỳ trừng mắt không lý giải, điều đó là xúc phạm nha, cô..ưm cần thi lại 2-3 lần gì ấy mới vô ngành này được, chính đáng thi lại chứ không hề đi cửa sau đâu. ^^~
_____
Lục Tuyết Kỳ được hộ tống về căn nhà một cách im lặng chưa chống cự. Một con người ta thờ ơ như Vương Thiên lại chuyển cô về nhà anh để tránh đến cô bị thương sao!? Thật là cạnh tranh tin.
>> Xem thêm Truyện sắc
“Ôi nhỏ nhắn Tiểu Kỳ của mami về rồi, bé đi đâu bữa qua giờ vậy?”
bé dại sao? Lục Tuyết Kỳ nhớ cho lời nói châm biếm của Vương Thiên, cô không lí giải người mẹ mình nhưng mà hét toán lên: “Á vật gì mà nhỏ dại công an hả? Trời ơi..”
“Cái nhỏ nhỏ xíu này bị sao vậy nhỉ?”
chú ý theo bóng của Lục Tuyết Kỳ bà bầu cô lắc đầu.
_____
“Bé Tiểu Kỳ của mẹ à”
Lục Tuyết Kỳ chuẩn bị nghẹn, ngước đầu lên chú ý hình mẫu hậu mập mạp của bản thân mình mà lại nói: “Mẹ à, đừng call nhỏ là nhỏ tuổi Tiểu Kỳ được không? Nhỏ 22 tuổi rồi”
“Được rồi, tối nay con đi dự tiệc với mẹ đó”
Bà Ngọc vừa cắn các loại thực phẩm cho cô vừa nói. Lục Tuyết Kỳ lắc đầu.
“Con không đi đâu”
“Phải đi”
“Không”
“Đi”
“Không”
“Đi”
“Không”
“Không”
“Đi… Oái..”
Lục Tuyết Kỳ bụm miệng, cô lại bị dụ rồi, bà Ngọc vừa cắt miếng bịt tết vừa nói: “Nay là công ty nhật nhưng mà, con vẫn nói đi rồi ấy, con tự nói mẹ không ép nha”.
*Im lặng*
“Gừng càng già càng cay nha con, ngoan đi, ăn Cấp Tốc vô rồi đi buôn bán mang mẹ”.
Lục Tuyết Kỳ chỉ biết im lặng là rubi, cúi gằm mặt ăn cơm trắng. Và đúng là hổ phụ sinh hổ tử!
Chúc Anh chị em đọc truyện vui vẻ!