Mất đi hắn, nàng y như một con cá mất đi nước, suýt nữa thì mất đi hô hấp. Lúc đó nàng mới hiểu được, rằng cứ mãi ‘bám riết không tha’ hắn, đó là vì nàng đã nâng niu hắn từ lâu…
Giới thiệu truyện Cá nước gần gũi
Tác giả: Mễ Lộ Lộ
Thể loại: truyện ngôn tình cao h, sắc
Trích đoạn truyện Cá nước gần gũi
Trời vừa hửng sáng, người nam nhi trẻ tuổi đang nằm ở trên chiếc giường kia đã không còn bi thương ngủ một chút nào. Hắn mở to đôi mắt phượng đẹp mê hồn của bản thân mình, cúi đầu nhìn cô cô gái giờ đang say ngủ trong khuỷu tay hắn.
Hắn cảnh giác rút lại cánh tay đang để bên dưới đầu nàng, tiếp đó hắn đắp chăn cho nàng thật kỹ, để tránh thức tỉnh nàng khỏi giấc ngủ say.
Mối quan hệ giữa hắn & nàng không thể để cho bất kì ai biết.
cũng chính vì, nàng là chủ mà hắn là nô.
Sự khác hoàn toàn giữa đất và trời, khiến cho hai người bọn họ, một người giống mây, một kẻ lại như bùn lầy.
Mà, hắn đó là bùn, một kẻ hạ nhân nên lăn lộn trong bùn, lại bất chấp mọi quy củ, lên giường với người sở hữu.
Người nam nhi khẽ thở dài, xuống giường, nhặt lên từng chiếc quần chiếc áo đang rơi tán loạn phía trên mặt đất.
Vừa xoay người một cái, hắn cảm nhận thấy trên sống lưng đau rát. Hắn xoay người nhìn lại, thấy được mấy vết cắn.
Không cần soi gương, hắn cũng đã biết có chuyện gì xảy ra.
>>> Đọc thêm list đam mỹ sủng
Người gây tội lại đang say ngủ trên chiếc giường mềm y hệt như một chú mèo nhỏ. Cứ mỗi lần hai người mây mưa, nàng luôn luôn hết cắn lại cào hắn.
Hắn nhếch môi để lộ nét cười nơi khóe miệng. Sau khi diện chỉnh tề, hắn lại lưu luyến đi trở về bên cạnh chiếc giường.
Một đôi bàn tay to lớn thon dài đẹp lung linh vuốt ve đôi má nàng. Hắn lại sợ thức tỉnh nàng, thế cho nên cũng chỉ có thể khẽ khàng ve vuốt.
Xem thật kĩ khuôn mặt nhỏ xíu xinh tươi của nàng, hắn thở dài. Tiếng thở dài này, vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, cũng chính là vì sợ đánh thức vị mĩ nhân đang say ngủ trên giường kia.
Hắn âm thầm khắc dấu môi thơm lên cái trán trắng nõn như ngọc của nàng. Cũng chỉ vào các lúc nàng không có lòng tin, hắn mới dám làm các động tác không phù hợp với quy củ như vậy.
thật kỹ càng đem các sợi tóc tán loạn trên mặt nàng chuốt về phía sau, rồi lại giúp nàng rửa thật sạch những dấu vết đêm qua để lại, thường xuyên dắt chăn cho nàng, làm tốt hết tất cả hắn mới lạng lẽ rời đi phòng nàng.
Cửa phòng đóng lại, trời vẫn tồn tại xám đen, bình minh vẫn đang núp mình trong trái tim các đám mây.
Nhân lúc lầu gác không có người hầu nào đi lại, hắn đi bên trên hành lang gấp khúc cực kỳ thong dong.
“Chúc buổi sáng xuất sắc lành, tổng quản.” Có vài tên nô bộc dậy sớm, vừa thấy hắn đã khom sườn lưng cúi chào.
Hắn luôn đáp lại bằng một nụ cười nhạt, ưỡn ngực lên thường xuyên đi về phần bên trước.
Đúng thế, hắn là một trong những gã tổng quản, nhưng lại là vị tổng quản của một mái ấm gia đình nổi tiếng nhất thành Phượng Thiên – bọn họ Thượng Quan.
Năm ấy, Thượng Quan Tiểu Du mới 10 tuổi, vừa mới đến Tế Châu thao tác làm việc cùng đại tỷ và phụ vương, đã chạm mặt đc một cảnh này.
Hắn bị nàng mua…
Cả đời.
Hắn còn nhớ như in một câu mà Thượng Quan Tiểu Du đã có lần nói với hắn.
“Đời này, ngươi là người của ta.” Khi ấy, Thượng Quan Tiểu Du vẫn tồn tại giữ nét trẻ con đẹp tươi trên gương mặt, lại công bố với giọng điệu kiên quyết vô cùng.
Biểu tình, giọng điệu, & cả góc nhìn nàng khi đó, đến tận hiện nay vẫn mãi khắc sâu trong thâm tâm của hắn.
vì thế, hắn cũng không băn khoăn nhiều thêm lần nữa, ra quyết định cùng nàng đi vào thành Phượng Thiên.
trong mắt hắn, nàng là người sở hữu. Hơn thế nữa, còn là một trong những vị chủ nhân vô cùng kiêu căng, tùy hứng, coi trời bằng vung!
Nhớ tới những Ảnh khi hắn and nàng mây mưa, lòng hắn lại dâng lên một niềm cảm giác tinh vi khó tả.
Chúc bạn đọc truyện ‘Cá nước thân mật’ vui vẻ!