Site Overlay

Nhận xét truyện Hận Yêu

Hàn Lệ Băng – Cô phụ nữ cưng của ông trùm nhà hàng, Hàn Gia Kiệt. Đến năm 18 tuổi, thân phụ me bất ngờ qua đời vì một sự cố lớn. Cô đã bỏ cả ước mơ đại học, sang Mỹ với Gia Tộc để trang trải cuộc sống. Sóng gió bên cạnh đó, sau khi sang Mỹ cô tái ngộ mối tình đầu.
Ông Chủ điều hành duy nhất trong Gia Tộc lớn – Người hận cô thấu xương tủy

Ra mắt truyện Hận Yêu

Tác giả: Băng Bei Nguyễn
Thể loại: tiến bộ, Truyện ngôn tình ngược

Trích đoạn truyện Hận Yêu

Sự Sống Dang Dở

Hoàng hôn buông dần, chìm vào bóng tối.

Là khoảng khắc trao gửi mến thương của hàng chục ngàn mối tình bên trên trần gian.

Còn cô bé kia and chàng trai kia đang khiến gì trong những số đó.

Màn đêm sâu dần , Hơi thở một gấp. Vòng tay đan xiết , không hề rời xa.

Là cay đắng . Là hận thù , Là chiếm đoạt , hay là do dày vò nhau?.

Hai người không nói một lời, chỉ có nhịp tim đập mạnh không kết thúc.

Cho mặc dù cho là gì thì cùng không thể thay đổi đc vòng quay số phận đã định sẵn.

Trước mặt cô một khoảng không lặng ngắt. Thân thể cường hào vẫn nặng nề áp lên người cô.

Vài phút sau, phá vỡ khoảng khắc tĩnh lặng ấy. Là tiếng chuông điện thoại thông minh của anh.

“Ừ , honey, anh về ngay đây!”

Anh nhấc khung người ra khỏi thân hình xinh đẹp, nhẹ nhàng ngồi dậy mặc lại bộ ăn mặc quần áo.

Gật gật, cười cười nào đó với dế yêu bên trên tai. Vài giây sau, tắt máy. Anh liếc nhìn cô & nói:

“Lần sau đừng để tôi chờ như lúc này, em cần phải biết bản thân mình là gì của tôi”

Người đàn ông gương mặt đẹp như bầu trời , đôi môi cánh hoa khẽ nhấc lên thú vui ủy diệu.

Anh liếc nhẹ đôi mắt đầy sao của mình , nhìn cô một hồi, rồi mở cửa bước ra khỏi căn phòng.

Đôi mi vẫn vậy, Vẫn chỉ thõng dài xuống, gương mặt không một chút cảm xúc,

Cũng chỉ y hệt như 2 năm qua, cô vẫn chưng diện.

>> Coi thêm thể loại truyện sắc sủng

Lắng nghe đôi chân anh bước ra, and cửa căn phòng đc đóng lại.

Cô khẽ ngồi dậy, vào phòng tắm gột sạch thứ nhầy nhụa của anh bên trên người.

Dù cô biết có cào rách nát khung hình ra, cũng không hề gột đc sạch hết chúng.

Cô soi mình trong chiếc gương nhà tắm. Nhìn những vết thương anh dày vò trên khung người cô.

Cô khẽ nhíu đôi lông mày, tự bật niềm vui giễu cợt bạn dạng thân.

Tiếng tin nhắn Smartphone bỗng vang lên. Đánh bật đi sự tự giễu lòng của cô.

Cô khoác chiếc áo choàng, bước ra khỏi phòng tắm.

“Mày còn thức chứ, chị đang ở phố hàng Ngang ăn khuya, Mày thức thì đến đây đi! – Chị Lệ Hân”

Nhìn vào trong điện thoại , cô thở một hơi thật mạnh lấy sức.

kế tiếp, đi ra mở chiếc túi xách , lấy một bộ đồ mới ra mặc vào người.

ngừng nhẹ nhàng cúi nhặt bộ bị vò xé bên trên sàn cho lại vào túi.

Làm mọi thứ một cách không thể hoàn hảo hơn, cô đã quá hiểu cái cục diện này.

nhẹ dịu xách cái túi hàng hiệu bên trên vai. Cô bước ra hotel lớn nhất nước nhà.

Đứng giữa trung tâm thành phố. Khoảng cách của chính nó với các con phố cổ cũng chỉ 15p bước chân.

Tâm trạng nhẹ nhàng như cơn gió, cô bước chân.

Trung Tâm Thành phố. Nơi dù cho là đêm hôm hay sáng sớm.

cũng đều có các dòng người nhanh chóng , tập nập vội vã.

những ánh đền lấp lánh trong đêm, còn rạng ngời hơn cả ánh sáng ban ngày.

Nhìn những cô gái & anh chàng đang ôm xiết lấy nhau trên những chiếc xe máy nhỏ tuổi.

các mái ấm gia đình ấm cúng thương cảm trong chiếc ô tô phong cách.

các điều tượng chừng rất dễ mà chưa lúc nào cô dám ước mơ tới.

Mỉm cười , bước tiếp bên trên con phố. Mà không biết rằng ,

Một ánh mắt trên chiếc xe vài chục triệu đô vẫn đang dõi theo cô.

“Lệ Băng! Ở đây!”

Đang thơ thẩn bước đi, thì một giọng nói không còn xa lạ cất lên.

Quay nhẹ ra, vài bước đi, cô chị bọn họ Lệ Hân & vài người bạn đang vẫy gọi cô trong một nhà hàng quán ăn khuya.

Cô khẽ bước ra, ngồi xuống chiếc ghế bé dại , mà cô chị đã để sẵn .

“Chị tưởng mày ngủ rồi! Ẳn đi !”

Cô chị rạng rỡ nói. “Sao lúc nào chị chạm mặt mày, gương mặt mày y như bị ai đấm vậy?”

Cô chị ngồi cạnh, sờ nhẹ vào làn môi bị rách rưới vì vết cắn của cô.

Cô nhấc đôi môi cười khểnh, liếc cô chị khẽ nói “Em đi oánh nhau qua ngày”

Cô chị họ chu môi thở dài một hồi.

“Sao lại gọi em ra đây?” Cô thấy vậy bật cười hỏi.

“Chị muốn cảm ơn chuyện hôm nọ mày đã giúp” – Cô chị khẽ đưa đũa thức ăn vào miệng cô.

Cô không nói gì, chị nhẹ cười, nhai đồ ăn. Cô chị nói thêm:

“Nếu không có mày ra mắt luật sư , chắc doanh nghiệp and anh rể mày đã tan theo mây khói rồi”

“Chị cảm ơn mà sẵn sàng thế này thôi sao?”

Cô bật cười lém lỉnh nói.

“Rồi, khi nào doanh nghiệp đi vào ổn định, chị nhất định mời mày 3 bữa ăn phong cách tại nhà hàng của chị , ok chưa Hàn Tiểu Thư?” – Cô chị mỉm cười vênh mặt nói.

“Em đùa thôi! Đó là điều em nên làm” – Cô nhẹ dịu vừa ăn vừa nói.

“Chị muốn mày làm quản lý cho chuỗi quán ăn của chị” Cô chị liếc nhìn rồi nói thêm

“Hai năm qua, là chị ghẻ lạnh với 3 chị em nhà mày.

Tiền lương chuyên viên quèn của mày, dù làm trong một tập đoàn lớn

Cũng làm sao nuôi đủ 2 đứa em đang tuổi lớn của mày”.

“Chị không cần thiết phải lo cho em. Thứ 2 chắc em sẽ lên làm Thư Ký Chủ Tịch”

– Cô vừa nhai vừa nhìn vô định nói. Tiếp đến, liếc sang cô chị nói thêm :

“Để em nói cho chị một bí mật , Nếu chị không muốn bản thân and mái ấm gia đình chịu thê thảm Đừng lúc nào cố gắng giúp em!”.
Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *